Tô Tiểu Mễ tự nói với mình phải tỉnh táo một chút.
Cô ngẩng đầu lên, chống lại đôi mắt An Ôn, kiên định nói: "An tổng, chuyện tôi chưa từng làm tuyệt đối sẽ không nhận, nếu như công ty muốn khai trừ tôi, tôi cũng có thể hiểu được, nhưng là tôi có một thỉnh cầu, về chuyện này hay cho tôi một thời gian để tìm hiểu nguyên nhân, tôi nhất định sẽ cho Dung Khoa một giải thích hợp lý, cũng là để chứng minh sự trong sạch của tôi."
Cô ánh mắt kiên định cùng thái độ làm cho lòng của Lâm Khả dần dần nghiêng về bên cô, hoặc là trong tiềm thức, hắn không tin người phụ nữ này sẽ làm ra chuyện tổn thương đến công ty như vậy. Cô từ lúc vào làm đến nay luôn là vì công ty cố gắng, về tư, hắn cho cô trợ giúp cũng không ít, mặc dù hắn đối cô đoạt lấy hoặc gây cho cô tổn thương, nhưng không đến nỗi để cho cô phản bội như thế, huống chi, hắn cam kết, chỉ cần cô làm xong chuyện này, trong vòng một năm liền để cô đi.
Những chuyện này một khi liên tưởng đến, hắn suy nghĩ lại từ đầu đến cuối, dần dần bình tĩnh, suy nghĩ cũng rõ ràng.
"Cho cô một cơ hội? Có phải hay không suy nghĩ bán tài liệu của công ty nhiều hơn một chút? Cô...tiện nhân này thật là lòng tham không đáy, cô hiện tại lập tức cút cho tôi."An Ôn hầm hừ, trên mặt tràn ngập kiên định.
"An tổng, ngài bình tĩnh một chút." Lãnh Tĩnh Thi nhẹ nhàng từ phía sau vuốt lưng bà.
Giờ phút này, mọi ánh mắt đều hướng về Lâm Khải, bởi vì Lâm Khải là người cuối cùng ra lệnh.
"Lâm tổng, xin tin tưởng, tôi thật sự không làm như vậy." Ánh mắt Tô Tiểu Mễ tràn ngập kiên định, cô hi vọng hắn có thể cho cô một cơ hội.
Cô muốn rời khỏi, khát vọng rời đi, nhưng cô tuyệt đối sẽ không mang theo vết đen như vậy rời đi. Cô thoải mái đi vào, cũng phải hào phóng ly khai, đây mới là phong cách của Tô Tiểu Mễ.
"Được rồi, tôi sẽ cho cô một cơ hội, nếu như cô ở đây trong vòng nửa tháng không tra được gì, lập tức rời đi."Hắn đưa ra quyết định sau cùng.
"Không, ta không đồng ý quyết định như vậy."An Ôn liền phản đối, lúc này không đuổi Tô Tiểu Mễ thì còn đợi khi nào?
"An tổng, quyết định như vậy mới công bình, nếu Tô chủ quản nói không có làm, vậy thì cho cô ấy thời gian để tự mình tra rõ ngọn ngành, này có cái gì không thể đây?"Lâm Khải cùng mẹ mình bắt đầu đối kháng.
"Cho cô ta thời gian? Nếu như cô ta lợi dụng việc này làm tiếp chuyện tổn thương Dung Khoa thì sao? Điểm này con dám bảo đảm sao? Cô ta không chừng là lợi dụng sự đồng tình của con, sau đó mượn cơ hội cho Dung Khoa một cú trí mạng. Cho nên trong chuyện này, ta không đồng ý, ta muốn lập tức khai trừ cô ta."An Ôn tuyệt không chịu nhượng bộ, bà thề phải đem Tô Tiểu Mễ từ Dung Khoa đuổi đi mới cam tâm.
"Trong nửa tháng này, cô ấy sẽ không chạm vào được bất kỳ văn kiện cơ mật nào, An tổng, như vậy có thể yên tâm hay không?" Lâm Khải cũng chuẩn bị tư tưởng kiên trì tới cùng, hắn quyết định phải bảo vệ người phụ nữ này, nhất định phải bảo vệ tới cùng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Đúng vậy a, An tổng, ngài không tin những người khác, nhưng đây là Lâm tổng, không phải sao? Ngài liền tin tưởng Lâm tổng một lần đi, anh ấy nhất định sẽ không để cho chúng ta thất vọng, con cũng tin tưởng Tiểu Mễ không phải là người như vậy, chuyện này có thể có mặt khác."Vì để cho hai mẹ con không lâm vào cục diện bế tắc, Lãnh Tĩnh Thi rất thức thời đứng ra khuyên giải, đồng thời, cũng làm cho An Ôn có một bậc thang để hạ đài.
Ở trước mặt mọi người, Lãnh Tĩnh Thi vĩnh viễn đều là tốt đẹp nhất, nguyện ý tin tưởng người bên cạnh, thậm chí là tình địch của mình.
"Con... đứa nhỏ này!"An Ôn đối với cô thương tiếc không ngừng, nhưng Lâm Khải kia thái độ cứng rắn, bà biết cục diện bế tắc như vậy, cũng sẽ không có một kết quả tốt.
Nhìn Tô Tiểu Mễ, bà lại một lần nữa hừ lạnh nói: "Nếu như trong vòng nửa tháng, cô không có tra được, lập tức cút cho ta!"
Ném xuống những lời này, bà phất tay áo tức giận rời đi.
*********
Hết thảy nhìn qua không có bất kỳ khác thường gì, phần văn kiện kia cũng chỉ có chính cô xem qua, nhưng cơ mật vẫn bị tiết lộ, ánh mắt Tô Tiểu Mễ vô ý nhìn lướt qua những người trong công ty.
Người làm ra chuyện như vậy nhất định là có lợi cho họ, muốn đem Tô Tiểu Mễ đuổi đi, muốn đuổi cô đi nhất chính là An Ôn, nhưng An Ôn không đến nổi đi tổn hại lợi ích của công ty chỉ để đạt tới mục đích của mình, dù sao cái công ty này là của nhà họ Lâm.
Trừ đi An Ôn, có khả năng làm chuyện này là ai? Muốn thế vị trí của cô? Hoặc là muốn đem người của họ vào? Nếu như là hai loại người này, chỉ có thể là thuộc hạ của cô hoặc là đồng cấp bậc với cô.
Nhưng là thuộc hạ của cô đối với cô luôn luôn tôn trọng, hơn nữa đây là mang cơ mật ra ngoài... họ sẽ không làm chuyện như vậy! Cô lắc đầu không muốn tin tưởng là thuộc hạ của mình làm.
Đồng cấp bậc có A Lệ, Hà Miễu, một người khác chính là Bạch Gấm, học tỷ Gấm? Cũng sẽ không, cô ấy vừa mới vào công ty mà thôi, không đến nỗi muốn hạ cô. Cô lại một lần nữa lắc đầu một cái, không muốn tin tưởng. Về phần hai người kia, các cô chung đụng luôn luôn không có bất kỳ mâu thuẫn gì, hiện tại chức vị Tổng giám cũng có người, theo lý mà nói cũng không làm chuyện mạo hiểm như vậy...
Càng muốn nghĩ, ý nghĩ của cô ngược lại càng mơ hồ.
Bạch Gấm vừa lúc đi tới trước mặt cô, nhìn cô cười "Tiểu Mễ, buổi tối cùng nhau đi ăn cơm, như thế nào?"
"Thật ngại quá, tối hôm nay em có chuyện rồi." Cô cự tuyệt nói.
"Như vậy không cho học tỷ mặt mũi, chị tức giận nha."Cô toét miệng cười.
"Lần sau đi."
"Lần sau? Liền ngày mai! Quyết định vậy đi!"
Tô Tiểu Mễ cười cười, bày tỏ gật đầu, cự tuyệt nữa có vẻ không nể mặt.
"Tiểu Mễ, em cùng Lý Triết gần đây thế nào?"Bạch Gấm rất rộng rãi hỏi, tuyệt không cảm thấy có cái gì không ổn.
"Không có gì, tụi em chẳng qua là bạn bè bình thường thôi. Học tỷ Gấm, chị không nên hiểu lầm."Cô lại một lần nữa giải thích.
"Tiểu Mễ, chị hiểu rõ lời nói của chị. Em có thể sẽ cảm thấy rất giả, nhưng là với thân phận là học tỷ của em, chị vẫn phải nói, Lý Triết là một người đàn ông tốt, lúc chị chia tay hắn, thật ra là do chị ngại anh ấy nghèo, hơn nữa có một chút hiểu lầm, anh ấy không cho chị được những gì chị muốn. Nhưng hiện tại không giống, anh ấy sự nghiệp ngày càng thành đạt, em thật không nên bỏ qua."
"Nếu là như vậy, học tỷ tại sao không cùng học trưởng hợp lại? Hai người năm đó ở trường đại học là Kim Đồng Ngọc Nữ, quen nhau nhiều năm như vậy nhất định còn có tình cảm."
Bạch Gấm nhẹ nhàng ai thán một tiếng "Có chút tình cảm thì sao chứ, hợp lại lần nữa vẫn rất khó khăn. Tin tưởng chị, anh ấy là một người đáng tín nhiệm, không nên dễ dàng cự tuyệt, ít nhất thử cho anh ấy một cơ hội đi, đây cũng là em tự cho mình một cơ hội."
"Cám ơn chị, học tỷ!"Tô Tiểu Mễ rất bất đắc dĩ cười nói: "Em cùng Lý Triết học trưởng đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất rồi, cho nên cũng không thể đi tới cùng nhau."
"Năm đó ở trường học, em thích anh ấy, từ trong ánh mắt của em chị thấy được. Trước kia là bởi vì có chị, hiện tại không giống nhau, chúng ta cũng đã qua, mà hai người là vừa mới bắt đầu."
Cô vỗ vỗ bả vai Tiểu Mễ, ý bảo cô ngó ra ngoài cửa sổ, mà nơi đó, Lý Triết đang đứng.
/200
|