Vương Dương cười nói:
- Như thế nào không chào đón chứ? Xin giới thiệu một chút! Vị này chính là tân tấn trưởng lão Minh Hoa Đà của Bách Thảo Đường chúng ta, đạt được danh hiệu Trưởng lão mới một tháng.
Hoàng Hạc Minh nghe được lời này của Vương Dương, nhãn tình sáng lên, mới đạt được danh hiệu Trưởng lão một tháng? Đây là tay mơ Trưởng lão a, không chào đón mới là lạ.
Lập tức mặt mày hớn hở nói:
- Hoan nghênh, đương nhiên hoan nghênh! Chúng ta hoan nghênh hết thảy mọi người! Nhiều người nhiều vốn, người nào thắng sẽ thu được nhiều hơn! Mọi người nói có phải hay không?
- Đúng vậy, đúng vậy, hoan nghênh Hoa Đà trưởng lão gia nhập.
Đối với một tân tấn Trưởng lão như Minh Hoa Đà, mọi người không có đạo lý từ chối.
Loại ván bài mà tất cả mọi người đều bỏ tiền này! Mười ba vạn linh thạch chồng chất như núi, cũng may có không gian trữ vật, nếu không khó mà ôm hết số tiền này.
Mà những ván bài khác, hoặc năm ba người, hoặc năm sáu người, quy mô hiển nhiên không bằng trận kia.
Nhưng số tiền ở những trận kia cũng không thua kém trận này bao nhiêu, vì ít người thường là đều đổ lớn.
Sau khi tất cả ván bài được niêm phong, các Đan sư đều tự giác về chỗ ngồi.
Tần Xuyên Lão Tổ tuyên bố:
- Chư vị, khâu thứ hai hiện tại chính thức bắt đầu. Kỳ hạn hai tháng!
Minh Hoa Đà căn bản không đợi Vương Dương có cơ hội nói bóng nói gió, liền cùng Nhậm Thương Khung bước nhanh vào linh trận.
Linh trận này, có hai trượng vuông (khoảng 6*6 = 36 mét vuông), tuy rằng không coi là nhỏ, nhưng kỳ thật mỗi một tấc không gian, đều phải lợi dụng tốt. Dù sao, ngoại trừ Thanh Linh Trúc ra, còn có mười cao linh lục phẩm.
Hạt giống cao linh lục phẩm, nếu muốn nảy mầm và phát triển, cần phải cung cấp linh khí vô cùng đầy đủ.
Ở khâu này, Minh Hoa Đà liền trở thành trợ thủ.
Nhậm Thương Khung biết, ở khâu này, muốn cam đoan mười hạt giống toàn bộ nảy mầm, nhất định hắn phải tự thân động thủ. Bởi vì thủ pháp này, chỉ cần sai một khâu, sẽ sai hết toàn bộ.
Minh Hoa Đà vốn nghĩ, Nhậm Thương Khung muốn cho mười hạt giống này toàn bộ nảy mầm, ít nhất cần ba ngày chuẩn bị.
Không nghĩ tới, Nhậm Thương Khung trước trước sau sau, mới hai canh giờ cũng không đến.
- Này... đã xong rồi sao?
Thấy Nhậm Thương Khung đào tạo như tùy ý, Minh Hoa Đà có chút lo lắng.
- Không, còn một chút nữa.
Nhậm Thương Khung cười thần bí:
- Còn thiếu một bước vẽ rồng điểm mắt cuối cùng nữa! Sau khi làm xong, Long mới có thể bay lên trời cao.
Nhậm Thương Khung đem Vạn Linh Thực Dịch mà mình đã chuẩn bị trước đó lấy ra. Một bình này, tưới cho mười cây là dư sức.
Một giọt Vạn Linh Thực Dịch, sau khi pha loãng, ước chừng có thể tưới ngàn gốc linh dược, dược tính có thể nói là phi thường mạnh, nó là tâm huyết cả đời của Vạn Dược Tôn.
- Đây là cái gì?
Minh Hoa Đà mờ mịt, thấy Nhậm Thương Khung cẩn thận nhỏ một giọt lên một hạt linh dược, nhịn không được hỏi.
- Ha ha, đây là Linh dược. Hoa Đà lão ca, đây chính là một bút vẽ rồng điểm mắt mà ta nói. Không cần lo lắng, nửa tháng sau, huynh sẽ hiểu tất cả!
- Nửa... tháng... Hắc hắc.
Nếu Minh Hoa Đà chưa thấy cây non cao linh ở hậu viện của Nhậm Thương Khung, hắn nhất định sẽ không tin, Bách Thảo Đường có người có thể ở trong nửa tháng, đào tạo ra cây non cao linh lục phẩm. Chỉ là, sau khi tận mắt nhìn thấy thần tích của Nhậm Thương Khung, Minh Hoa Đà tin không nghi ngờ.
- Hoa Đà lão ca, mười hạt giống của chúng ta sống toàn bộ, có làm khó ngươi hay không?
Nhậm Thương Khung cười hỏi.
Dù sao, Dược Vương cường giả, tối đa cũng chỉ bảy tám thành mà thôi.
Minh Hoa Đà hiện tại còn quản điệu thấp gì sao? Hắn đã điệu thấp đủ lâu rồi. Năm đó còn là Cung phụng, hắn bị đám Trưởng lão dự thi kêu gọi, đi theo làm tùy tùng, hiện giờ thăng chức Trưởng lão, lại bị Trưởng lão hội chèn ép, coi hắn như là Cung phụng trước kia vậy.
Cơn tức này, hắn đã chịu đủ rồi. Lúc này, hắn nhất định phải mượn hơi Nhậm Thương Khung, nhất phí trùng thiên, một bước lên mây, áp đảo toàn trường.
Ngay cả Dương Công trưởng lão, cũng phải nhìn lên Minh Hoa Đà hắn!
Đây là một cỗ oán khí trong nội tâm Minh Hoa Đà biến thành chí hướng, là động lực để hắn đi lên.
- Như thế nào không chào đón chứ? Xin giới thiệu một chút! Vị này chính là tân tấn trưởng lão Minh Hoa Đà của Bách Thảo Đường chúng ta, đạt được danh hiệu Trưởng lão mới một tháng.
Hoàng Hạc Minh nghe được lời này của Vương Dương, nhãn tình sáng lên, mới đạt được danh hiệu Trưởng lão một tháng? Đây là tay mơ Trưởng lão a, không chào đón mới là lạ.
Lập tức mặt mày hớn hở nói:
- Hoan nghênh, đương nhiên hoan nghênh! Chúng ta hoan nghênh hết thảy mọi người! Nhiều người nhiều vốn, người nào thắng sẽ thu được nhiều hơn! Mọi người nói có phải hay không?
- Đúng vậy, đúng vậy, hoan nghênh Hoa Đà trưởng lão gia nhập.
Đối với một tân tấn Trưởng lão như Minh Hoa Đà, mọi người không có đạo lý từ chối.
Loại ván bài mà tất cả mọi người đều bỏ tiền này! Mười ba vạn linh thạch chồng chất như núi, cũng may có không gian trữ vật, nếu không khó mà ôm hết số tiền này.
Mà những ván bài khác, hoặc năm ba người, hoặc năm sáu người, quy mô hiển nhiên không bằng trận kia.
Nhưng số tiền ở những trận kia cũng không thua kém trận này bao nhiêu, vì ít người thường là đều đổ lớn.
Sau khi tất cả ván bài được niêm phong, các Đan sư đều tự giác về chỗ ngồi.
Tần Xuyên Lão Tổ tuyên bố:
- Chư vị, khâu thứ hai hiện tại chính thức bắt đầu. Kỳ hạn hai tháng!
Minh Hoa Đà căn bản không đợi Vương Dương có cơ hội nói bóng nói gió, liền cùng Nhậm Thương Khung bước nhanh vào linh trận.
Linh trận này, có hai trượng vuông (khoảng 6*6 = 36 mét vuông), tuy rằng không coi là nhỏ, nhưng kỳ thật mỗi một tấc không gian, đều phải lợi dụng tốt. Dù sao, ngoại trừ Thanh Linh Trúc ra, còn có mười cao linh lục phẩm.
Hạt giống cao linh lục phẩm, nếu muốn nảy mầm và phát triển, cần phải cung cấp linh khí vô cùng đầy đủ.
Ở khâu này, Minh Hoa Đà liền trở thành trợ thủ.
Nhậm Thương Khung biết, ở khâu này, muốn cam đoan mười hạt giống toàn bộ nảy mầm, nhất định hắn phải tự thân động thủ. Bởi vì thủ pháp này, chỉ cần sai một khâu, sẽ sai hết toàn bộ.
Minh Hoa Đà vốn nghĩ, Nhậm Thương Khung muốn cho mười hạt giống này toàn bộ nảy mầm, ít nhất cần ba ngày chuẩn bị.
Không nghĩ tới, Nhậm Thương Khung trước trước sau sau, mới hai canh giờ cũng không đến.
- Này... đã xong rồi sao?
Thấy Nhậm Thương Khung đào tạo như tùy ý, Minh Hoa Đà có chút lo lắng.
- Không, còn một chút nữa.
Nhậm Thương Khung cười thần bí:
- Còn thiếu một bước vẽ rồng điểm mắt cuối cùng nữa! Sau khi làm xong, Long mới có thể bay lên trời cao.
Nhậm Thương Khung đem Vạn Linh Thực Dịch mà mình đã chuẩn bị trước đó lấy ra. Một bình này, tưới cho mười cây là dư sức.
Một giọt Vạn Linh Thực Dịch, sau khi pha loãng, ước chừng có thể tưới ngàn gốc linh dược, dược tính có thể nói là phi thường mạnh, nó là tâm huyết cả đời của Vạn Dược Tôn.
- Đây là cái gì?
Minh Hoa Đà mờ mịt, thấy Nhậm Thương Khung cẩn thận nhỏ một giọt lên một hạt linh dược, nhịn không được hỏi.
- Ha ha, đây là Linh dược. Hoa Đà lão ca, đây chính là một bút vẽ rồng điểm mắt mà ta nói. Không cần lo lắng, nửa tháng sau, huynh sẽ hiểu tất cả!
- Nửa... tháng... Hắc hắc.
Nếu Minh Hoa Đà chưa thấy cây non cao linh ở hậu viện của Nhậm Thương Khung, hắn nhất định sẽ không tin, Bách Thảo Đường có người có thể ở trong nửa tháng, đào tạo ra cây non cao linh lục phẩm. Chỉ là, sau khi tận mắt nhìn thấy thần tích của Nhậm Thương Khung, Minh Hoa Đà tin không nghi ngờ.
- Hoa Đà lão ca, mười hạt giống của chúng ta sống toàn bộ, có làm khó ngươi hay không?
Nhậm Thương Khung cười hỏi.
Dù sao, Dược Vương cường giả, tối đa cũng chỉ bảy tám thành mà thôi.
Minh Hoa Đà hiện tại còn quản điệu thấp gì sao? Hắn đã điệu thấp đủ lâu rồi. Năm đó còn là Cung phụng, hắn bị đám Trưởng lão dự thi kêu gọi, đi theo làm tùy tùng, hiện giờ thăng chức Trưởng lão, lại bị Trưởng lão hội chèn ép, coi hắn như là Cung phụng trước kia vậy.
Cơn tức này, hắn đã chịu đủ rồi. Lúc này, hắn nhất định phải mượn hơi Nhậm Thương Khung, nhất phí trùng thiên, một bước lên mây, áp đảo toàn trường.
Ngay cả Dương Công trưởng lão, cũng phải nhìn lên Minh Hoa Đà hắn!
Đây là một cỗ oán khí trong nội tâm Minh Hoa Đà biến thành chí hướng, là động lực để hắn đi lên.
/925
|