" Không có việc gì ". Tần Lạc lắc đầu. Hắn muốn cười, nhưng lại cười không nổi. Hắn biết một sự thực rõ ràng khiến người ta bi ai. Mình ở trước mặt Hoàng Đế căn bản không hề có cơ hội hoàn thủ, hắn tát xong má trái của mình, còn có thể tiếp tục quất má phải chính mình - cho dù anh có nguyện ý hay không. Hắn đều có thể làm như vậy.
Gì mà phòng thủ đệ nhất thiên hạ chứ? Vậy thì có ích gì. Đối mặt Hoàng Đế, không có chút tác dụng. Bạn đang đọc truyện tại
/1521
|